Khoảng Cách - Rosannryy - Hạ Tuý - Tần Nhược Anh
Đăng vào: 1 năm trước
Nhìn biểu cảm không cam lòng của nàng cô liền nhướng mày hỏi: “Làm sao? Không phục?”
Hạ Túy làm sao dám trả lời là ‘Không’? Chỉ có thể rưng rưng nước mắt ngước lên nhìn cô: “Dạ phục.”
Lúc này Tần Nhược Anh lại cảm thấy buồn cười, nhưng chỉ còn cách căng da mặt để tiếng cười không thốt ra khỏi miệng. Cô cũng chỉ muốn cảnh cáo nàng một phen, nên chỉ viết vào sổ đầu bài buổi chiều, vốn dĩ tên nàng nằm trong đây cũng không ảnh hướng gì đến hạnh kiểm cuối năm, nhưng nếu là sổ đầu bài buổi sáng chính khoá thì lại là một vấn đề khác.
“Được rồi chúng ta tiếp tục.”
Cho đến khi tiếng chuông vang lên thì cũng đã hơn năm giờ chiều, Hạ Túy ôm cặp chạy như bay ra ngoài. Nàng còn phải đi ăn sau đó còn có tiết học thêm.
Tần Nhược Anh lẳng lặng nhìn theo bóng lưng nàng.
– ———